Chinh phục Fansipan 3143m: Hành trình Tây Bắc trong tiết trời lạnh giá đón giao thừa
Fansipan 3143m, ngọn núi cao nhất Đông Dương
Fansipan hay còn được biết đến với nhiều tên gọi khác nhau như Phan Xi Păng hay Phan Si Păng… Đây là một ngọn núi cao nhất Việt Nam thuộc dãy núi Hoàng Liên Sơn và giáp ranh giữa hai tỉnh Lào Cai và Lai Châu. Hội nhóm đam mê leo núi kháo nhau rằng: phải tranh thủ một lần chinh phục thành công Fansipan trước khi cáp treo khánh thành thì mới ý nghĩa, thời gian không còn nhiều và chúng tôi quyết định nhanh chóng sẽ chinh phục đỉnh cao Fansipan vào cuối năm, coi đó là món quà nhập môn cho con đường chinh phục thử thách trường kỳ của mình.
Lần đầu tiên leo núi ở Tây Bắc, lại chọn cho mình cung đường được đánh giá là cấp độ khó để chinh phục Fansipan: cung xuất phát từ Sín Chải trong thời tiết giá lạnh cuối năm. Sự lo lắng càng làm chúng tôi phải có sự chuẩn bị kỹ càng cho chuyến đi, thậm chí chúng tôi còn chạy lên cả Đà Lạt để sắm đồ đông, sắm một món đồ và cười một tý rồi cả một năm trời háo hức cũng đến thời khắc được xách ba lô lên đường.
Ngày thứ Năm, ngày làm việc cuối cùng của năm trước khi bước vào kỳ nghỉ năm mới dài ngày. Hôm nay mọi người đến công ty sớm hơn thường ngày, quẩy chiếc ba lô móc theo đôi giày leo núi trên đó, minh chứng cho sự chuẩn bị sẵn sàng của cuộc hành trình chinh phục. Chúng tôi lên dây cót phải tổng lực hoàn thành tất cả các công việc để không phải vướng bận nhiều điều trong chuyến leo núi này. Xong, mọi thứ đã ổn thõa, kiểm tra một vòng công ty trước khi bắt chuyến xe ra sân bay Tân Sơn Nhất. Đồng hồ điểm 15h, chúng tôi đã hoàn thành thủ tục ký gửi hành lý và lấy vé, qua soi chiếu và vào khu vực sảnh chờ, 16h sẽ được bay rồi.
Chướng ngại đầu tiên: Vietjet thông báo delay, trễ chuyến tàu hỏa theo lịch trình
Nhưng không, chặng đường chưa gì hết đã có một chướng ngại đầu tiên: nếu ai đã từng đi hãng bay tai tiếng Vietjet Air thì việc nghe thông báo delay là một điều hiển nhiên. Lần 1 vẫn còn ung dung, rồi lần 2 thì có chút lo lắng, rồi lại lần 3 thì là toang thật rồi, tổng cổng trễ 4 tiếng đồng hồ so với lịch chỉ đổi lại được đền bù một tô mì tôm sân bay, chỉ muốn chửi thế thật sự. Dù đã lường trước được việc delay vào cuối năm đông đúc, lịch trình đã dự trù thời gian nhưng không nghĩ rằng thông báo delay khủng khiếp như vậy. Dường như mọi thứ đã bắt đầu xô lệch khỏi hành trình định sẵn.
Lòng như lửa đốt, cả đội đã bàn bạc tìm phương án thay thế khả dĩ nhất, kế hoạch đã được sắp xếp lại, tạm yên lòng một chút. Đúng 19h50, máy bay chính thức cất cánh, thời gian bay là 2 tiếng 5 phút, không đủ thời gian để di chuyển vào nội đô, điều đó cũng đủ để chúng tôi hiểu rằng chắc chắn trễ chuyến tàu hỏa Hà Nội - Lào Cai vào lúc 22h đêm cùng ngày.
Bắt kịp chuyến tàu ở ga Vĩnh Yên, hạnh phúc trên hành trình là đây chứ đâu.
Máy bay đáp xuống sân bay Nội Bài, rồi chậm chậm di chuyển vào bãi đậu, chúng tôi ước rằng mọi thứ diễn tiến nhanh hơn chút vì cuộc đua bây giờ là cuộc đua với thời gian. Xe 16 chỗ cũng đã nổ máy đợi sẵn ngoài sảnh, chỉ chực chờ chúng tôi lên xe là xuất phát ngay. Lấy hành lý ký gửi và di chuyển nhanh nhất có thể ra ngoài sảnh đậu xe, nói thật là đói bụng lắm nhưng chẳng còn tâm trạng để nghĩ tới ăn tối nữa.
Nói nhanh qua một chút kế hoạch thay đổi: mục tiêu của chúng tôi là sẽ không bỏ vé tàu hỏa, trễ ở ga Hà Nội thì chúng tôi tìm cách lên tàu ở trạm kế tiếp, phương án thuê xe 16 chỗ đi thẳng từ sân bay Nội Bài lên ga Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc là cách đi tắc đón đầu đoàn tàu rời ga. Nhờ mối quan hệ tốt của anh Kiên với các anh chị hội leo núi ở miền Bắc mà chúng tôi đã được sắp xếp ngay và luôn một chiếc 16 chỗ, bác tài nhiệt tình hết cỡ, các chị còn ra hẳn sân bay để chào đón đoàn miền Nam chúng tôi như những bạn thân thiết thật sự.
Xe ô tô chạy hết tốc lực trên con đường vắng vẻ nhưng vẫn đảm bảo an toàn, còn chúng tôi thì lặng im theo dõi qua google map, đo khoảng cách, nhìn đồng hồ, tính quãng đường còn lại, không phát ra bất cứ âm thanh dư thừa nào để bác tài tập trung cao độ nhất.
Ga Vĩnh Yên chào đón chúng tôi trong tiết trời mưa phùn hơi se lạnh, không gian thì tĩnh lặng những ngày cuối năm, trái ngược hoàn toàn với những trái tim nóng hổi đang sục sôi trong mỗi con người chúng tôi. Bác trưởng ga thông báo còn 3 phút nữa là tàu tới ga, mọi người chuẩn bị hành lý. Niềm vui như vỡ òa, mọi cảm xúc dồn nén cả buổi chiều được bung toả với những tràng cười đầy sảng khoái, thở dài nhẹ nhõm hẳn.
Bắt kịp chuyến tàu tại ga Vĩnh Yên, thưởng thức bia Hà Nội mừng chiến thắng đầu tay
Tờ mờ sáng, xuống tàu hỏa tại Ga Lào Cai trong thời tiết giá lạnh
Nhà thờ Đá (nhà thờ Đức Mẹ Mân Côi), tọa lạc ngay trung tâm thị trấn Sapa
Khói nghi ngút ở quán Phở Việt mà team KIDUCO xông đất sáng sớm
Hội quân với các anh dân tộc Mông dẫn đường, bắt đầu hành trình
Trạm kiểm lâm Sín Chải, cả đoàn chờ anh porter làm thủ tục vào rừng
Băng qua những ruộng bậc thang đã thu hoạch trước ngày đông
Băng qua những bản làng của người Mông ẩn hiện trên những triền núi thấp
Trạm dừng chân ăn trưa: cơm nắm, muối mè, thịt lợn kho và susu xào
Đón năm mới tại lán 2100m, cả team quây quần bên bữa tiệc ấm áp
Chặng hôm sau, xuất phát từ lán 2100m lên lán 2800m rồi tranh thủ lên đỉnh Fansipan
Dừng lại một chút để ngắm cảnh núi rừng hùng vĩ Tây Bắc
Thong dong qua từng con núi, rồi bất chợt ngồi lại ngắm hoa dại ven đường
Ngước lên nhìn chặng đường núi non hùng vĩ đang chờ đón thử thách
Càng lên cao càng sương mù dày đặc, dường như mỗi bước chân đều tranh thủ thở gấp.
Dựng lều ngủ qua đêm trong thời tiết giá lạnh ở trại cơ sở 2800m
Thử thách tột độ: Cởi áo ăn mừng chinh phục thành công Fansipan
Đặc sản Sapa: Lẩu cá tầm măng chua và rau xanh ăn hoài không hết
Tham quan thủ đô Hà Nội trước khi lên máy bay về lại TP.Hồ Chí Minh